Krishnamurti 


Chia sẻ:

Krishnamurti krishnamurti Krishnamurti có lẽ là một trường hợp đặc biệt đối với hội Theosophia. Ông được C.W. Leadbeater phát hiện khi còn là đứa bé ốm yếu bệnh tật, được bà Annie Besant nhận nuôi dưỡng và giáo dục, và Krishnamurti vẫn xem là là mẹ nuôi của mình, Chính bà A. Besant và Ông C.W. Leadbeater công bố ông sẽ trở thành hiện thân (vehicle) của đức Christ khi Ngài giáng lâm trong thế kỷ 20. Tất cả mọi việc đều được sắp đặt để chuẩn bị cho việc trọng đại đó. Hội Theosophia đã thành lập Hội Ngôi Sao Phương Đông do Krishnamurti làm chủ tịch… Nhưng năm 1929, sau một số biến cố và biến chuyển nội tâm, Krishnamurti thay đổi hoàn toàn quan điểm. Ông giải tán hội Ngôi Sao Phương Đông, không nhắc đến đức Christ, Chân sư, điểm đạo…  Lời tuyên bố nổi tiếng của Ông khi giải tán hội Ngôi sao Phương đông: “tôi vẫn giữ quan điểm chân lý là mảnh đất không lối vào— pathless land—… và bạn không thể đạt đến đó bằng bất cứ con đường nào, hay bất kỳ tôn giáo hoặc tổ chức nào. Đó là quan điểm của tôi và tôi tuân thủ theo nó tuyệt đối và không điều kiện.” Hội Theosophia hoàn toàn bị sốc trước điều đó và nhiều người quay lại chống Ông, nói Ông đã sa ngã do tính kiêu ngạo.

I maintain that truth is a pathless land, and you cannot approach it by any path whatsoever, by any religion, by any sect. That is my point of view, and I adhere to that absolutely and unconditionally.

Bà A.A. Bailey trong quyển Tự truyện chưa hoàn tất có nhắc qua sự việc nầy như sau:

Một giai đoạn xu hướng thần thông mạnh mẽ đã lan khắp Hội do những lời tuyên bố về thần thông của Ông Leadbeater và việc ông chi phối Bà Besant quá mức bình thường. Hậu quả vụ tai tiếng (scandal) của ông Leadbeater vẫn còn gây nhiều bàn tán. Những lời tuyên bố của Bà Besant về Krishnamurti làm cho Hội bị chia rẽ nặng nề. Các mệnh lệnh đưa ra từ Adyar, dựa trên những điều mà người ta tuyên bố là các mệnh lệnh của một vị Chân sư gởi cho Ngoại trưởng Bí giáo, nói rằng mọi hội viên Hội Thần Triết phải giúp vào một hay cả ba loại công việc — Công tác Tam Điểm, Công tác Phụng sự và một phong trào giáo dục. Nếu không làm thế thì người hội viên sẽ bị xem là không trung thành, không quan tâm đến những lời yêu cầu của các Chân sư, và là một nhà Thần Triết xấu.

Đức D.K trong quyển Discipleship in the New Age II, trang 171-2 có nhắc đến trường hợp Krishnamurti như sau:

Krishnamurti là một trong những thử nghiệm đầu tiên mà Ngài [Đức Christ] làm khi Ngài chuẩn bị cho hình thức hoạt động nầy. Cuộc thử nghiệm chỉ thành công một phần nào. Năng lực của Ngài sử dụng đã bị biến dạng và áp dụng sai lạc bởi loại hội viên sùng tín vốn chiếm đa số trong hội Thần triết. Và do đó cuộc thí nghiệm bị chấm dứt. Tuy nhiên nó cũng phục vụ được một mục đích hữu ích nhất … Khi đức Christ lần nữa ứng linh (overshadow) những đệ tử của Ngài, Ngài mong muốn những phản ứng sẽ khác đi. Chính vì điều nầy mà A.A.B luôn luôn cổ vũ sự độc lập tinh thần và xem nhẹ đức tin. Không một tín đồ nào độc lập cả; y là tù nhân của một ý tưởng hoặc một ai đó…

One of the first experiments He [Christ] made as He prepared for this form of activity was in connection with Krishnamurti. It was only partially successful. The power used by Him was distorted and misapplied by the devotee type of which the Theosophical Society is largely composed, and the experiment was brought to an end: it served, however, a most useful purpose. As a result of the war, mankind has been disillusioned; devotion is no longer regarded as adequate or necessary to the spiritual life or its effectiveness. The war was won, not through devotion or the attachment of millions [Page 172] of men to some prized ideal; it was won by the simple performance of duty, and the desire to safeguard human rights. Few men were heroes, as the newspapers stupidly proclaim. They were drafted and taught to fight and had to fight. It was a group recognition of duty. When Christ again seeks to overshadow His disciples, a different reaction will be looked for. It is because of this that A.A.B. has so consistently belittled devotion and advocated spiritual independence. No devotee is independent; he is a prisoner of an idea or a person.

Trong một đoạn khác của quyển The Rays and Initiations Ngài viết:

Không biết những ý tưởng nầy có thể làm cho ý niệm về điểm đạo hữu ích hơn và thực tế hơn với bạn hay không? Bất kỳ một cuộc điểm đạo nào không diễn giải ra bằng những hành động trong cuộc sống đời thường đều không ích lợi cho việc phụng sự và về cơ bản là không thực. Chính vì những diễn giải phi thực tế của mình mà Thánh đoàn đã phủ nhận Hội Theosophia như là tác nhân của mình trong giai đoạn hiện tại. Trước khi Hội nhấn mạnh một cách buồn cười về các cuộc điểm đạo và các đạo đồ, trước khi Hội xem các đệ tử tập sự như là các Điểm Đạo đồ thực thụ, Hội đã làm nhiều điều tốt. Tuy nhiên Hội đã không nhận ra sự tầm thường và không nhận thức được rằng không ai có thể “được điểm đạo” và trải qua các cuộc khủng hoảng nầy mà không trước đó đã thể hiện một sự hữu ích to lớn và một khả năng trí tuệ được trui rèn. Điều nầy không nhất thiết phải có trong kỳ điểm đạo thứ nhất, nhưng trong lần điểm đạo thứ hai phải thể hiện được một nền tảng bằng cuộc đời hiến dâng và một quyết tâm phụng sự thế giới nhân loại. Và cũng phải có sự khiêm tốn cũng như sự nhận thức được bản tính thiêng liêng trong tất cả mọi con người. Với các yêu cầu nầy các vị được gọi là điểm đạo đồ của Hội Theosophia (ngoại trừ bà Annie Besant) không đáp ứng được. Tôi sẽ không nhắc đến điều nầy nếu họ không thể hiện một cách tự phụ và tạo ra các ảo tưởng cho quần chúng.

Do these ideas make the concept of initiation more useful to you and more practical? Any initiation which does not find interpretation in daily reactions is of small service and basically unreal. It is the unreality of its presentation which has led to the rejection of the Theosophical Society as an agent of the Hierarchy at this time. Earlier and prior to its ridiculous emphasis upon initiation and initiates, and prior to its recognition of the probationary disciples as full initiates, the Society did good work. It however failed to recognise mediocrity and to realise that no one “takes” initiation and passes through these crises without a previous demonstration of a wide usefulness and of a trained intelligent capacity. This may not be the case where the first initiation is concerned, but where the second initiation is involved there must ever be the background of a useful dedicated life and an expressed determination [Page 679] to enter the field of world service. There must also be humility and a voiced realisation of the divinity in all men. To these requirements, the so-called initiate of the Theosophical Society (with the exception of Mrs. Besant) did not conform. I would not call attention to their prideful demonstration, were it not that the same claims are being made and the same delusions presented to the public. [RI]

Để hiểu rõ những gì đức D.K nói ở trên, ta có thể quay lại bối cảnh những năm 1922-1929 của hội Theosophia. Trong quyển tiểu sử của Krishnamurti, Krishnamurti, The Years of Awakening, Mary Lutyens kể như sau:

Vào đêm ngày 7 tháng 8, K [Krishnamurti] (ở Ojai), Raja [Jinaradasa] (ở Ấn độ), George [ G. Arundale—hội trưởng hội Theosophia thế giới sau bà A. Besant] và Wedgwood tất cả đều được điểm đạo La hán. Ông Leadbeater và bà A. Besant đã là bậc La hán trước đó. George bảo bà Emily rằng những ai đã đạt bậc điểm đạo nầy được quyền xin cho mình một đặc ân, và Krishnamurti đã cầu xin sự sống của Nitya [em trai Krishnamurti]

Và người ta cũng khám phá ra là George và Wedgwood là đệ tử trực tiếp của đức MahaChohan [đức Văn Minh đại đế]. Wedgwood sẽ là đức Mahachohan của giống dân chánh thứ bảy, cùng với bà Besant là đức Manu và Ông Leadbeater sẽ đức Bồ tát của giống dân đó. Vì lí do nầy đức Mahachohan đang dần dần rút ảnh hưởng của mình khỏi Raja, vốn trước đó giữ vị trí nầy trong tam giác [Manu-Mahachohan-Bodhisattva]. George sẽ là đấng cai quản chính của giống dân chánh thứ bảy, và ông ta nói với tôi rằng đây sẽ là kiếp cuối cùng của ông, vì sau đó ông sau đó được gởi đến khắp vũ trụ, chứ không giới hạn trong hành tinh nào…

On the night of August 7, K (in Ojai), Raja (in India), George and Wedgwood all took the fourth, or Arhat, Initiation. Leadbeater and Mrs Besant were already Arhats. George told Lady Emily that those who had taken this Initiation were allowed to ask for a boon and that K had asked for Nitya’s life.

It was also discovered that George and Wedgwood are direct pupils of the Mahachohan [Lady Emily noted in her diary on August 10]. Wedgwood is to be Mahachohan of the 7th Root-Race with Amma [Mrs Besant] as the Manu and C.W.L. as the Bodhisattva. For this reason the Mahachohan is gradually withdrawing his influence from Raja, who has hitherto held this position in the triangle. George told me that much help was needed for Raja, as he was feeling much depressed in consequence of this new appointment. George himself is to be Chief of Staff of the 7th Race, and he told me this was his last incarnation, as henceforth he would be sent all over the Universe and not attached to any one planet.

Tiếp nữa:

Trong đêm 9 George truyền đạt “tên của 12 vị tông đồ mà đức Christ đã chọn để làm việc với Ngài khi Ngài giáng lâm; đó là: bà Besant, Ông Leadbeater, Raja, George, Wedgwood, Rukmini, Nitya, bà Emily, Rajagopal và Oscar Köllerström. Hai vị khác chưa được xác định.

Vào sáng ngày 11, một ngày sau khi khai mạc Trại, bà Besant trong một diễn văn rất dài công bố tên của những vị tông đồ nầy… Bà tiếp tục:

Sự ứng linh của Ngài vào thể xác đã chuẩn bị sẵn được thể hiện trong sự giáng sinh mà bạn đọc trong Kinh Thánh, và điều nầy … sẽ sớm xảy ra. Và khi đó Ngài sẽ chọn, như trước đây, 12 vị Tông đồ… Ngài đã chọn, nhưng tôi được lệnh chỉ công bố tên của 7 vị đã đạt quả vị La hán…Hai vị đầu là huynh C.W. Leadbeater và tôi, đã trải qua kỳ điểm đạo lớn đó … vào thời điểm mà tôi trở thành Hội trưởng Hội Thesosophia. Các huynh đệ trẻ tuổi hơn ở đây… cũng đã trải qua bốn kỳ điểm đạo … Đó là … C. Jinaradasa, người đệ tử có phẩm chất và ngôn từ cao đẹp … Huynh Leadbeater  và tôi dĩ nhiên đã hiện diện trên cõi trung giới trong buổi lễ đó, và cũng trong buổi lễ của Krishnamurti… Kế đến là huynh đệ George… Kế đần là Oscar Köllerström … và cuối cùng là người mà tôi gọi là con gái của tôi, Rukmini Arundale, … trẻ trong thể xác nhưng già dặn trong minh triếtý chí, “đứa con của ý chí không thể khuất phục” là lời chào đón em đến thế giới cao cả…

Rukmini được điểm đạo lần 3 và 4 trong cùng đêm 12, khi bà Emily và Shiva Rao được điểm đạo lần thứ hai, theo nhật ký của bà Emily.

 

On the night of the 9th George had ‘brought through’ the names of ten of the twelve apostles whom the Lord had chosen to work with him when he came; they were—Mrs Besant, Leadbeater, Raja, George, Wedgwood, Rukmini, Nitya, Lady Emily, Rajagopal and Oscar Köllerström. The other two were as yet undecided.

On the morning of the 11th, the day after the Camp opened, Mrs  , in the couse of a very long speech, publicly gave out the names of some of these apostles. Talking about ‘Sri Krishna-Christ’ she told her audience that the birth, the transfiguration, the crucifixion, the resurrection and the ascension were the symbols of the journey of the human spirit through the five great Initiations. She went on:

His taking possession of His chosen vehicles is typified by the birth you read of in the Gospels, and thatwill be soon. Then He will choose, as before, His twelve Apostles. … He has already chosen them, but I have only the command to mention seven who have reached the stage of Arhatship, which seems to be the occult status for the small circle of His immediate disciples. … The first two, my brother Charles Leadbeater and myself, passed that great Initiation … at the time I became President of the T.S. Our younger brothers here … have passed the four great Initiations. … They are … that disciple of beautiful character and beautiful language, C. Jinarajadasa. … My brother Leadbeater and myself were of course present on the astral plane at this Initiation, and also that of Krishnaji, and welcome the new additions to our band. Then my brother George Arundale, whose consecration as Bishop was necessary, as the last step of his preparation for the great fourth step of Initiation; and my brother Oscar Köllerström … and then one whom I have called my daughter, Rukmini Arundale, this Indian girl of glorious past, will be one in a few days. … Young in body yet old in wisdom and will- power; ‘child of the indomitable will’ is her welcome in the higher worlds.

Rukmini took her third and fourth Initiations on the night of the 12th when Lady Emily and Shiva Rao took their second, according to Lady Emily’s diary.

Đọc qua những đoạn trên ta thấy sự buồn cười và ảo tưởng cực kỳ đã chi phối hội Theosophia như thế nào. Ngay cả Ông Leadbeater khi nghe được những điều trên đã rất phiền muộn và nói với ông E. Wood lúc đó đang ở Sydney với ông như sau

Ôi, tôi hi vọng là bà ấy [Besant] sẽ không phá hỏng hội…

When Leadbeater heard from Mrs Besant about all these pronouncements he was ‘visibly distressed’, according to Ernest Wood who happened to be with him in Sydney at the time. He did not believe in any of it and said to Wood, ‘Oh, I hope she does not wreck the Society.’

Và khi Krishnamurti chứng kiến tất cả những điều đó, khi rời đi Ooty đã viết cho Ông C.W. Leadbeater như sau:

Tôi rất mừng khi Chân sư muốn George ở lại Úc trong một năm. Điều nầy sẽ giúp chúng ta khỏi phải những phiền toái và những kích động tưởng tượng không cần thiết. Tôi đã thức tỉnh quá thường xuyên với cảm giác nổi loạn và chán ghét đến nỗi những ấn tượng và trực giác của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn và tôi cảm thấy rằng những biến cố trong mười tháng qua không trong sạch và lành mạnh. Dĩ nhiên chúng ta không có gì phải làm ngoài việc chờ cho sự việc tự phát triển. Dĩ nhiên không có việc gì quá quan trọng ngoại trừ chuyện các vị tông đồ đã đi quá giới hạn. Tôi không tin điều nầy chút nào và điều nầy không phải vì thành kiến… Tôi nghĩ điều nầy là sai lầm và chỉ thuần là sự tưởng tượng của George. Đó chỉ là chuyện vặt vảnh nhưng những người khác lại quan trọng hóa nó.

…Wedgwood đang phân bố quả vị điểm đạo cho mọi ngườiĐiểm đạo và những chuyện thiêng liêng giờ trở thành trò đùa Tôi tin vào tất cả những điều nầy hoàn toàn nên việc những điều thiêng liêng bị lôi vào bùn nhơ đã làm tôi khóc…

I am very glad the Master wants George to stay in Australia for a year. [George stayed for two years as General Secretary of the T.S.] This will ensure us from complications and unnecessary and absurd romantic excitement. I have woken up so often with feelings of revolt and distrust that my impressions and intuitions are growing stronger and stronger and I feel that the events of the last ten months aren’t clean and wholesome. Of course there’s nothing to be done but wait for events to develop. Of course none of them are very important but this apostles business is the limit. I don’t believe in it all and this is not based on prejudice. With that we shall have difficulty and I am not going to give in over that. I think it’s wrong and purely George’s imagination. Anyhow it’s a trivial thing but other people are making a mountain of it.

… Wedgwood is distributing initiations around … Initiations and sacred things will be a joke presently. … I believe in all this so completely that it makes me weep to see these sacred things dragged in the dirt.

Có lẽ đọc những dòng trên của Krishnamurti ta mới hiểu tại sao Ông lại phản đối quyết liệt sự áp đặt mù quáng và giả dối của những vị trong hội Theosophia vào thời điểm đó, và hiểu được những nhận xét phê bình của đức D.K. như trên. Đọc lại những chuyện quá khứ để chúng ta có cái nhìn tỉnh táo trong khi học đạo, tránh những huyễn cảmảo tưởng như trên. Trong thời đại Internet ngày nay chuyện vị nầy vị nọ tuyên bố là đệ tử, là đạo đồ, tiếp xúc với Chân sư trên cõi trung giới xảy ra quá thường xuyên… Có lẽ lời của H.P. Blavatsky vẫn mãi có giá trị của nó: cái cây được biết bằng quả của nó, một vị đệ tử đạo đồ phải thể hiện vị trí của mình bằng những hành động, việc làm, lời nói và ảnh hưởng đến thế giới, môi trường xung quanh. Và như đức DK đã nói, các Chân sư không tiếp xúc với các đệ tử trên cõi trung giới, cõi mà các Ngài gọi là cõi của huyễn cảm, và việc điểm đạo nếu có xảy ra cũng không xảy ra trên cõi trung giới. Có điều chúng ta ngạc nhiên một bậc đạo đức như bà A. Besant lại mắc phải những huyễn cảm sai lạc như thế?

9116 — Tổng số lần đọc 9 — Hôm nay

Chia sẻ: