Chia sẻ:
Trong các sách của bà Alice A. Bailey, có quyển “The Labours of Hercules”, được bà viết theo cách thức giống như quyển Ánh sáng của Linh hồn (The Light of the Soul), trong đó Chân sư DK kể lại câu chuyện thần thoại Hercules và bà giải thích câu chuyện đó dưới ánh sáng Huyền Linh Học. Quyển sách này không thấy phổ biến trên website của Lucis Trust. Trong chương trình học của khóa Great Quest, có học về quyển sách này. Bài sau đây là biên dịch Webninar về Các Kỳ Công của Hercules do BL Allison, giảng viên của trường diễn giảng. Bài gồm tất cả 3 phần. Sau đây là phần thứ nhất.
*****
Hercules có phải là một con người thực sự, hay chỉ là một huyền thoại?
Minh triết cổ truyền khiến chúng ta tin rằng tất cả những huyền thoại đều dựa trên một sự thật bên trong, và mặc dù theo thời gian chúng đã trở nên biến dạng và có thể không nhận ra được sự thật. Nhưng điều đó không thực sự quan trọng, bởi vì cái nguyên mẫu của nhân vật đó mới quan trọng. Hình tư tưởng này đã được xây dựng và tồn tại trong một thời gian rất dài, và những chân lý của bài học mà chúng ta học chắc chắn là thực.
Vì vậy, dù chân lý bên trong của bạn nói với bạn bất cứ điều gì về huyền thoại hay về một con người, bài học của chúng vẫn còn giá trị. Nhưng thực sự Hercules có thực hay không? Cá nhân tôi tin rằng Hercules có thực. (Tôi [BL Allison] là dạng người nhìn đời lạc quan) Chân sư DK nói về Hercules y như thể chàng thực sự có thật trong một vài cuốn sách, ví dụ đoạn sau từ Destiny of Nations, p38:
- Những người con khác và trước đó của Thượng đế thể hiện các phẩm chất và thuộc tính thiêng liêng khác nhau, nhưng ba trong số họ đạt đến một sự hoàn hảo nhất định mà (trong chu kỳ thế giới hiện) có thể không bao giờ vượt qua được. Ba đấng đó là: Hercules, người đệ tử hoàn hảo nhưng chưa phải là Người Con Hoàn Thiện Của Thượng Đế; Đức Phật, vị điểm đạo đồ hoàn hảo, đã đạt đến sự giác ngộ nhưng chưa phát triển đến hoàn thiện tất cả các thuộc tính của Thiêng liêng; Đức Christ, sự biểu hiện tuyệt đối hoàn hảo của Thiêng liêng cho chu kỳ này và, do đó, là Huấn Sư của cả thiên thần và nhân loại.
- Hercules, vị Thần Thái Dương, có linh hồn Cung 1, phàm ngã Cung 2, thể cảm xúc Cung 6. Những tiềm năng và năng lượng này đủ để đưa chàng vượt qua tất cả các thử thách và kỳ công của người đệ tử.
- Đức Phật có một linh hồn Cung 2, phàm ngã cung 1 và thể trí cung 6 – một hiện tượng rất hiếm.
- Đức Christ có linh hồn Cung 2, phàm ngã Cung 6 (điều này giải thích cho mối quan hệ gần gũi của Ngài với Chân sư Giê-su), cộng với thể trí Cung 1. [Trang 39]
Cả Ba Ngài thể hiện tinh hoa của đời sống tinh thần và tất cả các Ngài đã có thể thiết lập dấu ấn của các Ngài lên lịch sử và trái tim của nhân loại, chủ yếu thông qua những tiềm năng của Cung 6 trong các Ngài. Đức Phật và Đức Christ vẫn còn kết nối chặt chẽ và làm việc trong sự hợp tác với Huyền Giai. Hercules đã đi vào trung tâm của Shamballa, nhưng vẫn hoạt động trong mối liên hệ cơ bản với Đức Phật vốn là một trong những mãnh lực liên kết Shamballa và Huyền Giai.
Điều rất đúng rằng trước mặt nhân loại vẫn còn sự hoàn thiện còn cao hơn mức độ mà ba đấng Thể Hiện Thiên Tính đã đạt được, bởi vì chúng ta vẫn còn chưa biết được Thiên Tính đó là gì. Tuy nhiên, ba đấng cao cả trên là thể hiện của sự hoàn hảo nằm xa phía trước đối với đa số những người con của nhân loại hiện nay. Trong tất cả các Ngài, các Cung 6 và Cung 2 là yếu tố kiểm soát, với Cung 1 đạt đến sự biểu hiện hoàn hảo. Trong các Ngài, Chủ Nghĩa Lý Tưởng, Bác ái – Minh triết và Ý Chí Bất Khuất thể hiện tất cả các sức mạnh Thiêng liêng của mình.
Tất cả câu chuyện về Kỳ Công của Hercules đều bắt đầu theo cách này: Hercules đối diện đấng Chủ Tọa và/hoặc cùng với Huấn Sư của mình. Trong lời dẫn của quyển Các Kỳ Công của Hercules, đức DK cho chúng ta biết rằng có nhiều biến thể khác nhau của các Kỳ Công, nhưng theo một trong các biến thể, thần Jupiter giao Hercules cho Eurystheus (cai quản xứ Argos), và chàng phải tuân theo mọi mệnh lệnh của Eurystheus trong 12 năm. Sau khi hoàn thành Hercules sẽ trên nên một vị thần linh. Dĩ nhiên, đó là 12 thử thách của con người khi y càng ngày càng tiến gần hơn bản chất thiêng liêng thật sự của mình.
Về sau trong quyển Những Kỳ Công của Hercules, đức DK có đề cập đến Eurystheus như là Huấn Sư của Hercules, và ta có thể giải thích điều này có nghĩa rằng Eurystheus là người đứng đầu một Ashram hay là một Đệ tử Cao cấp. Đấng Chủ Tọa (Presiding One) của 2 cuộc điểm đạo đầu tiên là đức Christ, đức Chưởng Giáo và Lãnh đạo của Thánh đoàn. Trong kỳ điểm đạo thứ ba và các cuộc điểm đạo tiếp theo, đấng Chủ Tọa là đức Sanat Kumara, Chúa Tể Thế Giới và Lãnh đạo của Shamballa.
Điều này được mô tả như sau trong LOH trang 1-2:
Đầu tiên ánh sáng mờ nhạt. Xu hướng của khát vọng con người là ích kỷ, và kết quả là những việc làm đen tối. Dần dần con người học hỏi, và trong khi học hỏi, họ vượt qua giữa các trụ cột của Các Cổng, lần này và lần nữa. Sự hiểu biết còn u tối, nhưng trong các Phòng Kỷ Luật năm trong mỗi phần của đoạn cong vũ trụ của vòng tròn, con người đang dần nắm bắt được sự thật, học được các bài học cần thiết; bản chất được tinh khiết hóa và được giảng dạy cho đến khi con người nhìn thấy Thập Tự Giá, Cái Thập Tự Cố Định đang chờ đợi mà sẽ đóng đinh nhưng người con trai của nhân loại, kéo dài những người phụng sự và cứu rỗi trên Thập Tự giá.
Từ trong khối đông nhân loại, trong những ngày cổ xưa xuất hiện một con người thu hút ánh mắt quan sát của đấng Chủ Tọa Vĩ Đại, đấng ngự vĩnh cữu trong Phòng Hội Đồng của đấng Chúa Tể. Ngài quay sang chàng thanh niên đứng kế bên và nói:
“Linh hồn trên Con Đường của Sự Sống mà ánh sáng có thể được thấy mờ nhạt ngay lúc này là ai vậy?” Nhanh chóng câu trả lời xuất hiện:
“Đó là linh hồn mà trên Con Đường của Sự sống đang trải nghiệm va tìm kiếm sánh sáng trong suốt chiếu ra từ Nơi Cao Cả”. “Hãy để y thực hiện con đường của y, nhưng hãy trông chừng mỗi bước đi của y”
– Như thế Hercules được giao cho một người Hướng Dẫn, một huấn sư, để trong nom và hướng dẫn chàng trong khi chàng thực hiện các kỳ công của mình.
Hercules đứng trong im lặng sâu thẳm, quan sát khung cảnh xung quanh. Chàng nhìn thấy ngôi đền thần Apollo, và trên ngọn đồi gần đó là chú nai mà chàng đang săn đuổi. Khi đang nhìn, chàng nghe tiếng nói của nữ thần mặt trăng Artemis cảnh báo chàng rằng con nai thuộc về nàng và chàng không được chạm vào nó. Sau đó, nữ thần rừng thẳm Diana tuyên bố con nai cũng của mình, và Artemis và Diana tranh luận qua lại việc sở hữu con nai.
Và Hercules vẫn đứng giữa những trụ cột của cái Cổng, lắng nghe cuộc cãi nhau, tự hỏi về 2 thiếu nữ. Và sau đó chàng nghe thấy tiếng nói khác ra lệnh bảo chàng rằng con nai thuộc về đền thờ, chứ không thuộc về cô gái nào cả. Vì vậy chàng nghe theo giọng nói này và được hướng dẫn hãy giải cứu con nai cái, mang nó đến ngôi đền.
Như thế, Hercules bắt đầu cuộc hành trình. Artemis và Diana nhìn chàng, ngăn cản chàng mỗi khi chàng đến gần con nai hơn. Họ lừa gạt Hercules, tìm cách ném chàng ra khỏi khi chàng đuổi theo con nai từ nơi này qua nơi khác. Trong một năm chàng đã theo con nai từ nơi này đến nơi khác, chỉ thoáng gặp nó, rồi cuối cùng không tìm thấy gì sau một thời gian, cho đến cuối cùng chàng tìm thấy nó, mệt mỏi nằm ngủ bên cạnh một hồ nước trong rừng.
Chàng lặng lẽ leo lên mình nó và bắn một mũi tên, trúng vào chân làm nó bị thương. Khi chàng đến gần, chàng nhặt con nai lên trong vòng tay của mình, giữ nó gần với trái tim trong khi Artemis và Diana đứng nhìn.
Chàng la lên trong phấn khích rằng con nai là của chàng, nhưng sau đó chàng nghe thấy một giọng nói khác nữa, giọng nói của Huấn Sư của chàng, nhắc nhở rằng con nai không thuộc về ai cả, và ra lệnh chàng hãy mang nó đến Ngôi đền. Hercules hỏi lại tại sao khi con nai là của mình, chàng mang nó gần đến trái tim của mình. Vị Huấn Sư trả lời chàng rằng, như là một người con của Thượng đế, chàng cư ngụ trong ngôi đền của Thượng đế, và cần thiết phải mang con nai cho tất cả mọi người cùng chia sẻ ngôi đền thờ.
Thế là Hercules mang con nai đến Đền Thiêng Mykenae, nhưng ý nghĩ thứ hai lại đến rằng con nai là phần thưởng của chàng trong cuộc săn bắt. Một cuộc tranh luận khác xảy ra sau đó với Artemis và Diana, cả ba tuyên bố nai là của họ, cho đến khi Thần Mặt trời Apollo từ Thánh địa tuyên bố con nai thuộc về Đền Thánh.
– Armenis hỏi, tại sao Hercules có thể bước vào đền thờ, mà Diana và Artemis không thể, ngay cả khi chàng đã giết con nai?
– Apollo đã trả lời rằng đó là vì Hercules mang con nai trong vòng tay, gần với trái tim của mình, và để con nai lại trong Đền thánh để chia sẻ cho những người khác.
Và Hercules, trở về từ cuộc thử thách, đi qua Cổng một lần nữa và tìm thấy con đường của mình, trở lại với Huấn Sư của cuộc đời mình. Hercules báo với vị Huấn Sư của mình là nhiệm vụ đã được hoàn thành, và đơn giản, ngoại trừ thời gian cần thiết để làm. Chàng cho biết con nai đã ở trong Đền thánh, gần trung tâm của Thượng đế, nhưng cũng gần với trái tim của Hercules.
– “Hãy đi tìm một lần nữa, này Hercules, con trai của ta, giữa những trụ cột của Cổng” Vị Huấn Sư nói.
– chắc chắn như vậy, bên ngoài Cổng trên một ngọn đồi gần đó có một con nai mới. Hercules bối rối, hỏi tại sao con nai đã trở lại.
Lần này chính Đấng Chủ Tọa trả lời: “Lần này và lần nữa, tất cả những người con của nhân loại và cũng là người con của Thượng đế phải tìm kiếm con nai có gạc bằng vàng và mang nó đến Đền Thánh, mãi mãi như vậy”. Vị Huấn Sư của chàng nói rằng kỳ công thứ 4 đã qua, nhưng bản chất của các thử thách là tìm kiếm thường xuyên con nai.
Cự Giải là Cung hoàng đạo cuối cùng của 4 Cung chuẩn bị, dù ta xem xét giai đoạn nhập thế của linh hồn trong vật chất, hoặc sự tiến hóa của người chí nguyện khi phấn đấu để vượt ra khỏi giới nhân loại để bước vào giới tinh thần.
Được trang bị với khả năng trí tuệ, trong Bạch Dương con người học cách kiểm soát thể trí; với dục vọng, trong Kim Ngưu ánh sáng tinh thần của y bắt đầu phát triển, và đã nhận thức được tính lưỡng nguyên thiết yếu của mình; trong Song Nam y nhận diện hai phần của chính mình, và thông qua việc sinh ra trong Kim Ngưu, con người bước vào giới nhân loại.
Cự Giải là dấu hiệu của đám đông, và ảnh hưởng của nó tạo nên sự thành lập gia đình nhân loại, chủng tộc, quốc gia, và đơn vị gia đình. Đối với người chí nguyện, 4 dấu hiệu này chuẩn bị khí cụ của y và chỉ cho y cách sử dụng nó. Trong Cự Giải, lần đầu tiên y tiếp xúc với ý thức phổ quát hơn vốn là khía cạnh cao hơn của tâm thức đám đông. Do đó, được trang bị với một trí tuệ được kiểm soát, khả năng để ghi nhận sự khai ngộ, khả năng để tiếp xúc với khía cạnh bất tử của mình và nhận ra một cách trực giác cõi giới của tinh thần, y giờ đã sẵn sàng cho công việc lớn hơn.
Ba chữ tóm tắt sự tự nhận thức hay khía cạnh ý thức của con người đang tiến hóa: bản năng, trí tuệ và trực giác.
– Cự Giải chủ yếu là dấu hiệu của bản năng; nhưng bản năng phải được nâng lên, và khi nó đã được vượt qua và chuyển hóa, nó thể hiện như là trực giác (được biểu tượng bằng con nai trong thần thoại).
– Giai đoạn trung gian là giai đoạn của trí tuệ. Nhu cầu lớn của Hercules trong Cự Giải là phát triển trực giác của mình và trở nên quen thuộc với việc nhận thức tức thời sự thật và thực tại vốn là quan điểm cao.
Hercules được phái đi để bắt con nai cái, một cái gì đó khó nắm bắt và khó khăn để cầm giữ, không thể có thành công nào cho người chí nguyện cho đến khi y đã chuyển hóa bản năng, thông qua trí tuệ, thành trực giác, sau đó bản năng phải phụ thuộc cho cả hai.
Không có sự phân biệt rõ ràng giữa các khía cạnh khác nhau của bản chất của con người, bản năng, trí tuệ và trực giác là những khía cạnh khác nhau của tâm thức và của sự đáp ứng đối với hòan cảnh và thế giới mà con người sống trong đó.
– Bản năng là tâm thức của các hình thể và phương thức nhận thức của hình thể (Artemis, mặt trăng, cai quản sắc tướng)
– con người cũng có lý trí; y có thể phân tích, chỉ trích, và sở hữu một trí tuệ và khả năng nhận thức và đáp ứng trí tuệ vốn mở ra cho y các lĩnh vực mới của nhận thức (Diana, nữ thợ săn, cũng tuyên bố sở hữu con nai, bởi vì đối với cô con nai là trí tuệ, và con người là người tìm kiếm lớn, thợ săn lớn trước mặt Thượng đế. Nhưng con nai có một hình thể khác và hình thức khó nắm bắt hơn, và Hercules như là người chí nguyện cũng tìm kiếm điều này).
– Chàng đuổi bắt nó trong cả kiếp sống, được biểu tượng trong câu chuyện thần thoại như là một năm. Cuối cùng, chàng bắt được nó và tuân theo trực giác tinh thần của mình, mang nó vào ngôi đền, nơi nó được thần mặt trời Apollo tuyên bố sở hữu.
Chúng ta được cho biết rằng cuộc chiến vẫn còn tiếp diễn giữa Apollo, thần mặt trời, người biết rằng con nai là trực giác, Diana, người nữ thợ săn của bầu trời, vốn biết đó là trí tuệ, và Artemis, mặt trăng, người nghĩ rằng nó chỉ là bản năng.
Vấn đề của tất cả các các đệ tử là sử dụng bản năng một cách chính xác, đúng chỗ, và theo cách thích hợp của nó. Anh phải học cách sử dụng trí tuệ và thông qua đó trở nên ý thức về thế giới của tư tưởng và nghiên cứu của nhân loại. Anh phải học để mang năng lực của mình vào đền thờ Thượng đế, ở đó chuyển hóa nó thành trực giác, và thông qua trực giác nhận thức được những sự vật tinh thần và những thực tại tâm linh mà cả bản năng hay trí tuệ đều không thể tiết lộ cho y được. Và mãi mãi những người con của nhân loại phải chiếm lại những thực tại tâm linh này trên Con đường vô tận.
Và như thế, kỳ công tiếp theo cũng bắt đầu giống như tất cả kỳ công khác, đấng Chủ Tọa xác định kỳ công phải thực hiện và Huấn Sư truyền đạt lại cho Hercules: chàng phải tiêu diệt thủy quái 9 đầu của Lerna.
Khi Hercules chờ đợi, Vị Thầy cho anh một lời khuyên: “Chúng ta vươn cao bằng cách quì xuống, chúng ta chiến thắng bằng cách qui phục, chúng ta đạt được bằng cách từ bỏ. Hãy tiến lên và chinh phục, hỡi người con của Thượng đế và cũng là người con của nhân loại”.
Đầm lầy tù đọng của Lerna hôi thối không ngờ, mùi hôi thối của nó gây ô nhiễm không khí xung quanh hằng dặm. Khi Hercules đến gần, chàng đã phải tạm dừng vì mùi cực kỳ xấu. Các cát lún rỉ nước cũng là một mối nguy hiểm, và hơn một lần Hercules gần như bị hút xuống. Một hồi lâu, chàng tìm được hang ổ của con quái vật trong một hang động tối đen bất tận, nhưng con thủy quái ẩn mình. Ngày và đêm Hercules lùng sục các khu vực nguy hiểm, chờ đợi thủy quái xuất hiện. Cuối cùng chàng nghĩ đến việc nhúng mũi tên của mình vào hắc ín cháy, bắn chúng vào hang để chàng có thể nhìn thấy.
Con thủy quái với chín đầu tức giận của nó thở ra lửa xuất hiện. To lớn và xấu xí, con quái vật dường như được làm bằng tất cả những suy nghĩ xấu xa nhất hình thành kể từ khi thời gian bắt đầu. Thủy quái xông vào Hercules, nhưng chàng bước sang một bên và đập liên tục là một trong những đầu của nó, nhưng ngay khi cái đầu khủng khiếp này rơi xuống vũng lầy thì hai cái khác mọc lên thay thế. Hercules liên tục tấn công con quái vật đang giận dữ, nhưng nó trở nên mạnh mẽ hơn chứ không suy yếu đi sau mỗi cú tấn công.
Sau đó, Hercules nhớ rằng Huấn Sư của chàng đã nói, “chúng ta vượt lên bằng cách quỳ xuống.” Ném cái chùy qua một bên, Hercules quỳ xuống, nắm Hydra bằng đôi bàn tay không và nâng nó lên cao. Bị giữ trong không trung, sức mạnh của con quái vật suy giảm.
Không khí và ánh sáng tinh khiết có hiệu quả của chúng. Con quái vật mạnh mẽ trong bóng tối và bùn lầy, bị mất sức mạnh khi mặt trời và gió rơi trên nó. Chín cái đầu của nó rũ xuống, và khi chúng nằm vô hồn, Hercules nhận ra cái đầu bất tử.
Sau đó, Hercules chặt một đầu thật sự của thủy quái, vẫn còn rít dữ dội, và chôn nó dưới một tảng đá.
Như tôi đã nói trước đây, có nhiều biến thể khác nhau của thần thoại này, và lần đầu tiên trong nghiên cứu của chúng ta về Hercules, chúng ta không còn có một phát biểu của Chân sư Tây Tạng hay của Alice Bailey để hướng dẫn chúng ta với các điểm cốt lõi của chân lý đằng sau những huyền thoại khác nhau. Các thần thoại của Dấu hiệu Hổ Cáp (cũng như bốn kỳ công còn lại) được Francis Merchant mô tả cho chúng ta.
Trong Chiêm tinh học Nội Môn, Chân sư DK cho chúng ta biết 9 đầu tượng trưng cho 9 thử thách trong Hổ Cáp, và quyển Các Kỳ Công của Hercules giải thích những thử thách đó cho chúng ta. Các hang ổ là bóng tối tiềm thức của chúng ta và cần có kiên nhẫn để tìm thấy chúng trong các hang động che dấu của trí tuệ của chúng ta; đây là tích lũy tất cả các điều ác, những sai lầm, và thất bại của các kiếp sống đã qua của chúng ta cần phải phơi bày dưới sự minh triết của linh hồn. Hercules phải thấy con thủy quái như là một con quái vật, không phải là một con thú với chín đầu khác nhau. Chừng nào chàng còn tìm cách chặt đứt từng đầu một, chàng không thể thành công. Khi cuối cùng chàng xem nó như một đơn vị, chàng mới đạt được chiến thắng. Linh hồn chúng ta là bất tử, và có những lúc phàm ngã của chúng ta cũng có vẻ như nó là. Nó chết sau mỗi kiếp sống, và được phục sinh với mỗi kiếp sống mới, ngay điểm mà chúng ta rời đi, tiếp tục quá trình tiến hóa và phục vụ như là một cầu nối cho linh hồn.
Trong thần thoại, Hercules chặt đầu và chôn nó dưới một tảng đá. Và cụm từ được đưa ra để xem xét là “che dấu dưới tảng đá của ý chí”. Chúng ta có thể xem cái đầu bất tử là những hình tư tưởng và năng lượng tập trung đã tạo ra con quái vật trước tiên, và chúng vẫn còn. Bây giờ chúng đang được thanh lọc và chuyển hướng, nhưng sức mạnh đó phải được kiểm soát liên tục và lưu chuyển đúng đắn, khi đó ý chí của linh hồn có thể sử dụng nó như một nguồn năng lượng.
Nói cách khác, ở đây ý chí của của linh hồn chôn vùi hình thể, chôn vùi phàm ngã, giữ cho nó không nuôi dưỡng cái đầu xấu xí của nó một lần nữa. Cuối cùng là để nó yên nghỉ khi đã vượt qua 9 thử thách của phàm ngã và người đệ tử bây giờ đã học cách lưu chuyển năng lượng cố hữu đúng cách.
Chín đầu của Thủy quái
Mỗi đầu của thủy quái tượng trưng cho một trong những vấn đề vây quanh người tiến hóa cao, vốn nỗ lực để đạt được đến sự làm chủ chính mình. Ba trong số những đầu đó tượng trưng cho ham muốn vật chất liên quan đến tính dục, sự tiện nghi và tiền bạc. Nhóm thứ hai liên quan đến các xúc cảm sợ hãi, hận thù và tham vọng quyền lực. Ba đầu cuối cùng tượng trưng cho những tính xấu của trí tuệ chưa được soi sáng: kiêu ngạo, sự chia rẻ và tàn ác.
Thiết lập những quan hệ con người đúng đắn và các mối quan hệ đúng với linh hồn và môi trường là những yếu tố quan trọng trong việc chuyển hướng và chuyển hóa 9 thử thách này. Chúng ta nhìn thấy rất nhiều vấn đề phát sinh từ việc lạm dụng các năng lượng tính dục, hay sự yêu thích sự tiện nghi, xa hoa và tài sản trần gian. Sự theo đuổi tiền bạc như là một mục tiêu thay vì là một phương tiện đã nô dịch hóa cuộc sống của vô số những người nam và nữ. Do đó, nhiệm vụ tiêu diệt ba đầu đầu tiên tiếp tục thách thức năng lực của nhân loại hàng ngàn năm sau khi Hercules đã hoàn thành kỳ công phi thường của mình.
Ba phẩm chất của hạnh kiểm mà Hercules phải thể hiện là sự khiêm tốn, dũng cảm và phân biện: khiêm nhường, để nhìn thấy cảnh ngộ của ông một cách khách quan và nhận ra những thiếu sót của mình; can đảm, để tấn công các quái vật ẩn nấp trong tận gốc rễ của bản chất mình; phân biện, để khám phá một kỹ thuật để đối phó với kẻ thù sinh tử của mình.
Hercules kêu gọi ánh sáng sáng tỏ hơn là cái trí phân tích. Ông tìm cách nâng cao vấn đề của mình tới một chiều cao hơn, không để khuấy động không ngừng trong những nơi ô uế của tiềm thức. Nỗ lực để nhìn thấy tiến thoái lưỡng nan của mình trong ánh sáng của linh hồn, ông đương đầu với nó từ một góc độ mới của tầm nhìn. Bằng cách làm như vậy, ông phá vỡ sự kìm kẹp của hydra, và cuối cùng bại các con thú.
Ông thừa nhận ánh sáng vào các hốc tối của tiềm thức, đấu tranh với các lực lượng khổng lồ mà đắm mình trong chất nhờn cao siêu, và vượt qua những kẻ thù của làm riêng của mình.
Một quá trình làm sạch đã diễn ra, và Hercules đã sẵn sàng để bắt tay vào lao động tiếp theo, trong đó ông sẽ phải chứng tỏ khả năng của mình để kiểm soát quyền hạn và potencies của tâm.
Những thử thách này về các thái cực, những mặt tốt so với mặt xấu, giống như tất cả các cặp đối nghịch phải gặp nhau trong cung hoàng đạo vĩ đại này, cung hoàng đạo của người đệ tử ý thức đã tích hợp tất cả các khía cạnh của mình.
Ở đây chúng ta phải cẩn thận để phân biệt giữa những người bình thường có thể chưa bước vào Đường Ðạo, và các đệ tử như Hercules. Con quái vật này ngự bên trong mỗi chúng ta trong các hang động của tâm trí. Trong các hốc tâm trí tối tăm và bùn lầy không được chiếu sáng, nhiều khi nó có thể yên tĩnh, hay là bùng phát trong sự điên cuồng hỗn loạn. Không dễ dàng gì phát hiện ra sự tồn tại của nó. Một thời gian dài trôi qua trước khi các cá nhân biết được y đang nuôi dưỡng và duy trì con quái vật này. Các mũi tên lửa của nguyện vọng thì phải được phóng ra trước khi biết được sự hiện diện của nó. Trong một số biến thể của câu chuyện, Hercules đốt cháy cả 9 đầu. Trí tuệ có liên quan đến lửa, và các bài thử thách cuối cùng có bản chất trí tuệ, phá hủy ảo tưởng một lần và cho tất cả.
Vì vậy, cuộc chiến bắt đầu, chỉ để thấy rằng nếu bạn phá hủy một đầu, một đầu khác sẽ mọc ở vị trí đó. Mỗi khi một ham muốn hoặc suy nghĩ thấp kém được khắc phục, những cái khác xuất hiện thay thế.
Nhưng Hercules làm 3 điều: chàng nhận ra sự tồn tại của thủy quái, kiên nhẫn tìm kiếm nó, và cuối cùng là tiêu diệt nó. Cần có phân biện để nhận ra sự tồn tại của nó; kiên nhẫn, để khám phá hang ổ của nó; khiêm tốn để mang những mảnh nhầy nhụa của tiềm thức lên bề mặt, và phơi bày chúng ra ánh sáng của trí tuệ (Ánh Sáng của Ban ngày).
Khi Hercules chiến đấu trong các đầm lầy, trong bùn, chất nhờn, và cát lún, chàng đã không thể chiến thắng thủy quái. Chàng đã phải nâng con quái vật vào không khí; nghĩa là, chuyển dịch vấn đề của mình vào một chiều đo khác để giải quyết nó. Với tất cả sự khiêm nhường, chàng quỳ trong bùn, đã phải khảo sát tình trạng khó xử của mình dưới ánh sáng của trí tuệ và trong bầu không khí cao siêu của tư tưởng tìm kiếm. Từ những nhận xét này, chúng ta có thể thấy rằng câu trả lời cho nhiều vấn đề của chúng ta chỉ đến khi chúng ta đạt đến trọng tâm mới của sự tập trung, thiết lập được một quan điểm mới.
Đây là vấn đề Cung 4 đạt đến Hài Hòa thông qua Xung khắc. Phải đối mặt với các vấn đề của việc tìm kiếm chính mình trong cuộc chiến với hai mặt khác nhau của mình. Cho đến khi bạn có thể bước trở lại, đạt được một cái nhìn mới, và thay đổi tất cả mọi thứ và bạn có thể “chuyển các vấn đề vào một chiều đo khác.”
Từ các góc độ nào đó, Hổ Cáp là kỳ công đã làm bận tâm chúng ta và sẽ tiếp tục làm bận tâm chúng ta trong một thời gian dài bởi vì, không giống như Hercules, chúng ta chưa chiến thắng được các thủy quái. Hầu hết chúng ta còn đang bận rộn với các phương pháp vô ích mà Hercules đã thử nghiệm lúc ban đầu.
Đây chủ yếu là vấn đề của nhân loại, nhưng về mặt cá nhân, chúng ta quá liên quan sâu sắc tới sự tiến hóa của chúng ta, mà quên đi cái nhìn lớn hơn. Nếu chúng ta muốn leo lên đỉnh núi ở Cung Ma Kết chúng ta phải đánh mất phàm ngã và bắt đầu hoạt động như linh hồn.
Các thử thách Hổ Cáp thực sự không bao giờ xảy ra cho đến khi có sự điều phối, khi trí tuệ, bản chất xúc cảm và xác thân hồng trần của con người đã hoạt động như một đơn vị. Khi đó, con người bước vào Hổ Cáp, nơi sẽ làm đảo lộn sự quân bằng của y, và dục vọng dường như có vẻ tràn lan khi y nghĩ rằng y đã được thoát khỏi chúng. Y dao động, dễ thay đổi khi mà y đã nghĩ rằng y đã đạt được cân bằng.
Trí tuệ mà y rất yên tâm đang kiểm soát phàm ngã của y giờ dường như không hoạt động. Vì vậy, khi chúng ta học Hercules, chúng ta thấy chính mình. Hãy nhớ rằng có ba điều các đệ tử đã làm trong Hổ Cáp. Y phải chứng minh, không phải cho Thánh đoàn, không cho người bàng quan, nhưng với chính mình, rằng y đã vượt qua những ảo tưởng.
Hercules phải tự chứng minh cho chính mình rằng hình tướng chỉ đơn giản là một khí cụ biểu lộ, nhờ đó chàng tiếp xúc được một lĩnh vực lớn của sự biểu lộ của Thượng đế. Phàm ngã không phải bị tiêu diệt hoặc loại bỏ; nó phải được xem như là một kênh biểu lộ tam phân của ba phương diện Thiêng Liêng. Tất cả phụ thuộc vào chúng ta sử dụng phàm ngã tam phân cho mục tiêu ích kỷ hay mục tiêu thiêng liêng. Ảo tưởng lớn là việc sử dụng phàm ngã đó cho các mục tiêu ích kỷ.
Tóm tắt lại toàn bộ câu chuyện, trong Cung Hoàng Đạo Hổ Cáp, Chân ngã quyết tâm tiêu diệt phàm ngã để dạy cho nó ý nghĩa của sự phục sinh.
Chết là gì?
Có ba dấu hiệu chết trong vòng hoàng đạo; ba cái chết lớn diễn ra khi chúng ta tiến hóa trong lĩnh vực của đời sống. Trong Cự Giải, chúng ta có cái chết của tinh linh (elemental being) (cụ thể là con người) để con người có thể hiện hữu. Chính thông qua vòng hoàng đạo, chúng ta có thể luôn luôn nói: “Đây là sự chết để mà …”
Luôn luôn, chết là cửa bước vào một đời sống đầy đủ hơn, kinh nghiệm đầy đủ hơn, nhận thức và lãnh vực hoạt động đầy đủ hơn.
Trong Hổ Cáp đó là cái chết của phàm ngã để cho linh hồn có thể kiểm soát phàm ngã và thể hiện cuộc sống thông qua nó. Trong Song Ngư chúng ta có thập giá hình, cái chết của một đấng cứu chuộc thế gian vì Ngài đã hoàn thành chức năng của mình.
Chết trong chiêm tinh học có thể có nhiều ý nghĩa. Có lẽ, nó có thể có nghĩa rằng chúng ta sẽ chết. Đó là một trong những giải thích. Có lẽ chúng ta đang mất một cảm xúc cũ. Nó đã được vượt qua – “đã chết”. Một số những ý tưởng, những giáo điều khô cứng lâu nay, đã chi phối các hoạt động của chúng ta cho đến giờ, đã đơn giản đi đến kết cục, và chúng ta tự hỏi làm thế nào chúng ta có thể suy nghĩ như chúng ta đã làm. Dòng tư tưởng đó đã chết. Rất có giá trị để nhìn toàn diện hơn và học cách giải thích nó trong các khía cạnh khác nhau của phàm ngã.
Từ Phòng Hội Đồng Thiêng Liêng, Vị Chủ Tọa Vĩ đại tiết lộ cho vị Huấn Sư Ý Chí của Cái Phải Là. Ý chí là thuộc tính Cung 1, và liên hệ với Song Ngư qua Diêm Vương Tinh, hành tinh chủ quản bí truyền của nó
“Y thất lạc, rồi lại tìm thấy; chết, nhưng lại sống động với Sự Sống. Kẻ phục vụ (Bảo Bình) trở thành đấng cứu thế (Pisces) và quay về nhà”
Hãy lưu ý những lời ở đây hiệu quả biết bao, truyền đạt nhiều hơn ý nghĩa bên ngoài của chúng. Tất cả các sách của Chân sư DK đều giống như thế, làm cho việc đọc lại chúng rất bổ ích, bởi vì chúng ta càng học nhiều hơn, chúng ta càng có thể tìm thấy trên mặt chữ những ám dẫn ở khắp mọi nơi.
Vị Huấn Sư gọi Hercules và ban cho chàng huấn thị của mình. “Hãy đến nơi u tối gọi là Erytheia, nơi mà Đại Ảo Tưởng thống trị, nơi mà con quái vật của ba đầu, ba thân, sáu tay, Geryon, là chúa tể. Nó cầm giữ bất hợp pháp một đàn bò màu đỏ sẫm. Ngươi phải đưa đàn bò từ Erytheia đến Thành phố Thánh. Hãy coi chừng mục tử Eurythion con chó Orthrus hai đầu của y.” Ngài dừng lại. “Ta có thể cho con một lời cảnh báo,” ông chậm rãi nói thêm”. “Hãy kêu gọi sự trợ giúp của Helius.”
Và qua Cổng 12, người con của Nhân loại và cũng là người con của Thượng đế bước đi.
Bên trong đền thờ Hercules cúng dường thần Helius, thần lửa trong mặt trời. Chàng thiền định trong bảy ngày, và sau đó một đặc ân được ban cho chàng. Một chén vàng rơi trên mặt đất trước bàn chân của chàng. Với sự bảo vệ an toàn của chiếc chén vàng, chàng đi thuyền vượt biển dữ đến Erytheia ở rất xa. Không quá lâu để chàng tìm ra đàn gia súc được chăn thả. Chúng được bảo vệ bởi mục đồng Eurythion và con chó Orthrus hai đầu. Con chó tấn công chàng khi Hercules đến gần, nhưng chàng giết chết nó với 1 đòn.
Khi đó Eurythion sợ hãi người chiến binh dũng cảm đứng trước mặt mình, cầu xin được tha mạng. Hercules chấp nhận lời cầu xin của y. Lái đàn bò đi trước, chàng quay về Thành Phố Linh Thiêng. Đi chưa quá xa, chàng nhìn thấy một đám mây bụi đằng xa nhanh chóng lớn dần lên. Đoán rằng con quái vật Geryon theo đuổi điên cuồng đã đến, Hercules quay lại đối mặt với kẻ thù của mình, đang thở ra lửa từ tất cả 3 đầu một lúc. Geryon ném một cây giáo vào Hercules, gần như trúng đích.Chàng nhanh nhẹn bước sang một bên tránh nó.
Rồi Hercules bắn một mũi tên bay như xé không khí, trúng thẳng vào bên hông con quái vật, xuyên cả ba thân mình một lúc, và giết chết con quái vật. Hercules trở lại với nhiệm vụ của mình, lùa đàn gia súc về phía Thành Phố Linh Thiêng.
Ông phải liên tục đối mặt với khó khăn khi đàn bò đi lạc thường xuyên, vì vậy Hercules phải rời khỏi đàn để đi tìm chúng. Chàng đưa đàn gia súc của mình qua dãy núi Alps vào Ý. Trên đường đi, chàng dừng lại bất cứ chỗ nào chàng thấy có sự bất công, và xử lý bất cứ điều xấu xa mà chàng thấy, lập lại công bằng khi chàng ra đi. Nhiều khi chàng lạc lối, quay trở lại, lui bước, và tiếp tục hành trình. Mặc dù rất mệt mỏi bởi Kỳ Công nhiều đòi hỏi nhất, cuối cùng Hercules cũng trở về nhà, và vị Huấn Sư của chàng đang chờ chàng.
“Chào mừng Con, Hỡi người con của Thượng đế và cũng là người con của Nhân loại”, Vị Huấn Sư chào mừng người Chiến Binh trở về. “Viên ngọc bất tử là của con. Nhờ mười hai kỳ công con đã vượt qua nhân loại và trở thành thần linh. Con đã đến nhà, không phải rời đi nữa. Tên của con sẽ được ghi khắc trên bầu trời đầy sao, biểu tượng rằng người con của nhân loại đang phấn đấu một định mệnh bất tử. Các kỳ công của nhân loại đã kết thúc, nhiệm vụ vũ trụ của con sẽ bắt đầu.”
Từ Phòng Hội Đồng một tiếng nói vang lên, “Hỡi Người Con của Thượng đế, ngươi đã làm tốt”.
Chàng đã nhận mệnh lệnh (Song Ngư là dấu hiệu của sự vâng phục) để đưa đàn gia súc băng qua đất và nước đến thành phố thiêng. Ở đây một lần nữa chúng ta thấy sức mạnh của lời nói: Đất đai = vật chất; nước = xúc cảm và ham muốn
Hercules đã đi thuyền đến hòn đảo trong một cái chén bằng vàng và khi đến đó chàng leo lên đỉnh của một ngọn núi và qua đêm trong cầu nguyện. (Chàng đã chuẩn bị thông qua tham thiền, kêu gọi linh hồn của mình). Sau đó, chàng đã giết chết những con quái vật nhưng không giết người mục đồng. Đàn gia súc màu đỏ tượng trưng cho những ham muốn thấp kém, một đặc điểm nổi bật của nhân loại. Chúng được bảo vệ bởi một người mục đồng, tượng trưng cho trí tuệ, con chó hai đầu tương trưng cho các khía cạnh vật chất và bản chất tâm linh. Trí tuệ vẫn có thể là người mục đồng chăn đàn gia súc, nhưng con chó hai đầu, bản chất tâm linh, xúc cảm và khía cạnh vật chất phải bị tước mọi quyền lực. Người mục tử vẫn còn quyền lực; một người đang tái sinh trên cõi trần vẫn cái gì đó để phát triển trí tuệ. Và sử dụng nó như là người thông dịch của năng lượng tinh thần từ Linh hồn.
Làm thế nào mà Hercules là một đấng cứu thế?
Chàng đã có linh ảnh về điều mà chàng phải làm. Chàng thấy nhân loại bị sở hữu bởi một quái vật, là phàm ngã tam phân hợp nhất, nhưng chưa được linh hồn kiểm soát. Đây là sự tiến bộ, sự hợp nhất của 3 thể thấp và sự xuất hiện của phàm ngã. Nhưng vẫn còn sự tiến bộ hơn nữa cần thiết để tràn ngập 4 với Ánh Sáng của Linh hồn.
Chúng ta có thể thấy điều này tốt nhất trong câu chuyện của đức Giêsu, một con người, hòa hợp với linh hồn của mình, và cũng giống như Hercules, trở thành người truyền đạt ánh sáng đến những người con của nhân loại. Cuối cùng, khi tất cả chúng ta bước theo họ trên đường đạo, chúng ta có thể hình dung khái niệm của nhân loại nói chung với tất cả trí tuệ giữ ổn định trong ánh sáng, truyền tải năng lượng tinh thần đến các giới thấp hơn trong tự nhiên, giúp nâng họ lên trời. Đó là công việc của nhân loại.
Chúng ta rất bận rộn với những vấn đề riêng của chúng ta, đến nỗi chúng ta quên đi hình ảnh lớn hơn. Hãy nhớ rằng, các khía cạnh hình sắc bị giết chết, kẻ cầm giữ đàn gia súc trái pháp luật đã bị giết chết. Nhưng người mục tử và đàn gia súc được cứu chuộc và nâng lên trong chén vàng.
Ở đây bạn có Chén Thánh (biểu tượng cao quý nhất); và do đó công việc đã được hoàn thành. Đấng Cứu Thế đã hoàn thành chức năng của mình. Ngài đã nâng nhân loại lên cao. Đó là những gì tất cả đấng cứu thế đã làm. Những gì mà tất cả họ đã làm, Đứac Christ đã làm đến một mức độ lớn hơn. Công việc này chậm và nặng nhặc cho các đấng cứu thế, nhưng thời gian không có ý nghĩa gì đối với các Ngài.
Thuật ngữ đấng cứu thế từ trước đến nay gắn liền với ý tưởng của sự xuất hiện của một người con vĩ đại của Thượng đế, xuất phát từ ngôi nhà của Cha, được kêu gọi bởi nhu cầu của nhân loại để làm một công việc vĩ đại. Theo thời gian, các Ngài đã đến, đã ngự trong xác thân hồng trần, làm việc thông qua bản chất xúc cảm và cực kỳ thông minh. Bằng cuộc sống của mình, các Ngài thiết lập một ví dụ mà chúng ta có thể noi theo. Những lời nói của các Ngài đã vang lên thông điệp mà nhân loại cần để bước tiếp kế tiếp.
Trong hành động của mình, các Ngài đã thể hiện công việc phụng sự, đi khắp thế gian để làm điều tốt, tên của các Ngài đã ở lại với chúng ta qua nhiều thời đại, được ghi nhớ hàng ngàn năm. Trong bài giảng của mình, AAB nhận định rằng kỳ công này vẫn chưa hoàn thành; thành tựu còn nằm ở phía trước. Và nhân loại, con quái vật người, bây giờ đã sẵn sàng cho sự cứu rỗi và các công việc thực tế của đấng Cứu Thế, thể hiện như một toàn thể với các khái niệm cơ bản nhóm công việc chứ không phải là sự cứu rỗi linh hồn cá nhân.
Cung Song Ngư đánh dấu một vị trí hình tam giác ở trên trời, một biểu tượng của thực tại. Cung này cai quản bàn chân và do đó cũng cai quản cái ý tưởng bước trên đường đạo và đạt được mục tiêu vốn là mặc khải thiêng liêng ẩn tàng của thời đại Song Ngư. Song Ngư cũng là dấu hiệu của cái chết trong các khía cạnh khác nhau. Đôi khi đó là cái chết của thể xác, hoặc đó cũng có thể là một sự ngu xuẩn cũ kỹ đã đến lúc kết thúc, một tình bạn không mong muốn sẽ chấm dứt, sự sùng bái hình thức tư tưởng tôn giáo nào đó đã cầm giữ bạn, bây giờ sẽ kết thúc và bạn sẽ vượt lên và đặt bàn chân của mình trên một con đường mới. Đó là Cung của cái chết của phàm ngã. Nếu chúng ta nhìn thấy thực tại thông qua cái phàm ngã che đậy, chúng ta có thể để cho nó ra đi.
Chân sư DK cho chúng ta biết có ba Cung của sự cứu rỗi trong Vòng hoàng đạo. Đầu tiên là cung Sư tử, cung mà linh từ dành cho con người là “hãy thực hiện sự cứu rỗi của riêng ngươi”. Con người quyết định đứng trên đôi chân của chính mình, y trở nên ích kỷ và quyết đoán; tất cả là cần thiết cho sự cứu rỗi bởi vì chỉ bằng cách thử nghiệm trang bị của mình, y sẽ đến điểm mà y có được một tầm nhìn rộng hơn. Cung Hoàng đạo thứ hai của sự cứu rỗi là Nhân Mã, cung của việc phụng sự và sự im lặng, nơi mà con người quyết đoán, mệt mỏi trong việc nói về mình và tiến về phía trước, quân mình trong mục tiêu và âm thầm phụng sự.
Sau đó, chúng ta đi đến cung hoàng đạo thứ ba Song Ngư, cung của các đấng cứu thế. Như chúng tôi đã nói trước đây, kỳ công này mang lại cho Hercules biểu tượng cao quí nhất là Chén Thánh.
Trong trang 227 của quyển sách LOS, mục tiêu của quá trình tiến hóa của con người là đưa năng lực Christ vào biểu hiện đầy đủ trên cõi hồng trần thông qua các khí thể thấp, phục vụ như cái tiếp nhận và chứa đựng Sự sống của Thượng đế.
Có một mantram vĩ đại gọi là The Chalice ở mặt sau của quyển RI, trang 768, liên hệ Chén Thánh và Hoa Sen Chân Ngã, và việc khai mở Viên Ngọc Quí Trong Hoa Sen, -biểu tượng của việc tìm kiếm Chén Thánh. Nó kết thúc như sau:
Từ lửa tứ phân, từ bàn thờ của các thời đại, Ngọn Lửa, Đấng Giải Thoát phóng lên. Ngọn lửa nhị phân phòng trở lại vào lửa Vũ trụ. Tinh túy được hấp thu vào Bộ Ba, và trở thành một với nguồn cội của nó. Tia Lửa trở thành Ngọn Lửa, Ngọn Lửa trở thành Lửa, và tạo thành bộ phận của Sự Bùng Cháy Vũ trụ vốn gìn giữ bí mật của cái Năm ẩn tàng bên trong trái tim.
Và điều này phù hợp với những gì chúng ta được bảo trước đây về Hercules, nhiệm vụ của chàng đã hoàn thanh, chàng di chuyển tiên lên trên về phía trước. Chàng đã được thử thách nhiều lần trong khi bản chất thấp kém của chàng được tinh luyện và cứu chuộc. Phàm ngã của chàng đã nhường chỗ cho linh hồn, chàng trở thành một người phụng sự, và sau đó là một vị cứu thế. Và cuối cùng vị Huấn Sư của chàng đã nói với chàng rằng các kỳ công nhân loại của chàng đã kết thúc và nhiệm vụ vũ trụ của chàng bây giờ bắt đầu.