+ Ly dục – Trừ bỏ dâm dục – Chuyển hóa dâm dục: Pháp sư Tịnh Không dạy quán tưởng: Thiếu nữ thanh xuân có đẹp như thế nào đi chăng nữa nhưng thật sự chứa bên trong là những thứ dơ bẩn. Bên trong là cái gì vậy?
– Dưới lớp da là máu và thịt. Các vị xem, máu thịt này lấy ra ngoài để hai hôm là thối rồi phải không?.
– Bên trong phần máu thịt này là cái gì? Là lục phủ ngũ tạng. Lục phủ ngũ tạng này chứa cái gì? Phân và nước tiểu, là những thứ xú uế. Đồ ăn vào rồi bài tiết ra đều hôi thối.
Cho nên các vị xem, chúng tôi nói thân người là những thứ gì?
Là một cổ máy chuyên môn sản xuất phân. Thức ăn có ngon, có tuyệt vời mấy đi nữa thì khi ăn vào rồi, lúc thải ra đều là hôi thúi.
Bất luận là khuôn mặt của các vị có xinh đẹp bao nhiêu cũng chỉ là giả. Nếu các vị đi đến phòng giải phẩu để xem; những thiếu nữ tự tử vì thất tình có những người diện mạo xinh đẹp như thế nào đi nữa, bị bộ phận pháp y cắt từ trên đầu, cắt lồng ngực ra, lấy hết phần ruột ra… Các vị thấy cái thi thể này liền nghĩ cái diện mạo đẹp ngày nào giờ còn đâu, có cái gì đáng để ham thích chứ?
Huống hồ tuổi thanh xuân của đời người không thể tồn tại mãi, nhất định sẽ già bịnh chết. Lúc bị bịnh toàn thân chỉ là da bọc xương, tóc tai rối bời, mắt thì lõm sâu, sắc mặt trắng bệch, nhìn thấy muốn buồn nôn, ngay cả đến gần cũng chẳng dám.
Lại xem đến lúc chết thì càng đáng sợ hơn. Sau khi chết ba ngày, cái thi thể này thối chịu không nổi, vậy là ruồi bay đến, ấu trùng dòi bọ từ từ xuất hiện. Qua thêm mấy hôm nữa, chúng đục thành từng lỗ, từng lỗ, đến chó hoang cũng chẳng thèm ăn thịt cô gái này nữa. Các vị nói xem, cái thi thể này đáng yêu ở chỗ nào?
Cứ thường xuyên quán như thế này thì có lợi ích gì? Làm cho tâm dâm dục của chúng ta hạ xuống. Chính là ở nơi xú uế đó đừng cho nó là thơm tho đẹp đẽ, đừng cho nó là thanh khiết. Cô gái đó cũng hoàn toàn là một vật bất tịnh, phải tránh xa. Đây là khởi quán tưởng, dùng trí tuệ để quán sát.
Mọi người đừng sợ quán chuyện này thì cả ngày có phải là ác mộng không? Đảm bảo chẳng phải như vậy, việc này có lực gia trì. Phật dạy chúng ta làm như thế nào thì chúng ta làm như thế đó, nhất định là có Phật, Bồ Tát gia trì. Trong Kinh nói người tu hành phải thường quán bất tịnh thì trên thân sẽ có mùi thơm hoa Ưu Bát La, chính là hương thơm của hoa sen. Đây là mùi thơm gì? Ở trước mặt chúng ta có viết Giới Định Chân Hương, đó mới là mùi thơm chân thật, trời người đều cung kính. Vì vậy, phải trì giới. Ngay cả nhà Nho cũng nói: “Người biết giữ lễ thì trời thần bảo vệ”.
Tiếp theo là: “Tùy xứ cẩu hợp, hà dị súc sanh”. Nếu như quan hệ nam nữ bất chính tà dâm, thậm chí hiện nay gọi tình một đêm – Có khác gì súc sanh? Loài heo chẳng phải là làm như vậy hay sao?
Con người và súc sanh có gì khác nhau?
Con người có quan niệm về lễ kính, về luân lí đạo đức, nên họ tự giữ mình trong sạch. Làm những việc chẳng biết xấu hổ như thế này, đó chính là súc sanh, hay còn gọi là “mặt người dạ thú”. Ngay cả loài chim mà còn tốt hơn. Các vị xem trong Thư Kinh có nói : “Quan quan thư cư, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”. Họ dùng từ “quan thư” là thí dụ cho loài chim có nghĩa. Loại chim này là chế độ một vợ một chồng. Một con đã chết thì con còn lại sẽ thủ tiết, sẽ không đi bước nữa. Loài chim này có nghĩa như vậy! Vì vậy nói con người không bằng loài chim.
“Phi đạo nhiễm xúc”, đây cũng là tà dâm. Cho dù là vợ chồng (đây là chánh dâm, trong năm giới có nó tà dâm, nhưng chánh dâm thì cho phép), giữa vợ chồng với nhau, “phi đạo” chính là nói đường miệng, đường hậu môn, đường tiểu tiện là không cho phép. Điều này “Quá ư kê khuyển, thử tại sảo lương tâm giả, tiện ứng thống tuyệt, nãi hà thông minh học thức chi sĩ, cam thử tang tâm vô sĩ da”. Cho nên, chúng ta cần phải phát tâm thống thiết, người đã phạm sau này sẽ không phạm nữa, sám hối nghiệp chướng vĩnh viễn không tái phạm; người chưa phạm phải cẩn thận tâm hạnh của chính mình. Đặc biệt là những người có học thức, đã học qua giáo dục của Thánh Hiền, đã học qua Phật pháp, làm sao có thể cam tâm vô sĩ làm chuyện giống như cầm thú vậy. Đây là khuyên chúng ta sửa đổi lỗi lầm trước tiên phải phát tâm hổ thẹn. Con người biết hổ thẹn, “tri sĩ cận hồ dũng”, họ có thể sửa đổi lỗi lầm.
Tiếp theo, dạy chúng ta phát tâm lo sợ quả báo.
“Nhất niệm dục tâm thị thiết sàng trụ nhân, nhất niệm ái tâm thị tích hàn kiên băng nhân”.
Đây là nói địa ngục Bát Nhiệt, địa ngục Bát Hàn. Khởi một ý niệm dâm dục là đã trồng hạt giống trong địa ngục rồi. Những hạt giống này tích lũy lại thì quả báo của địa ngục sẽ hiện hành. “Thiết sàng đồng trụ”, nam thì ôm cột sắt, nữ thì nằm giường sắt được thiêu cháy đỏ. Người nam nhìn thấy cột sắt thiêu cháy đỏ tưởng cô gái đẹp nên đến ôm vào, tại sao vậy? Do nghiệp lực sai khiến. Nhìn thấy cột sắt thì tâm dâm liền khởi, cho đó là cô gái đẹp, vừa ôm vào thì toàn thân bị cháy tan ra. Gió cõi âm vừa thổi thì liền tỉnh lại, lại ôm tiếp, bởi vì họ vẫn còn mê. Tập khí dâm quá nặng, lại ôm tiếp, rồi bị thiêu chết, một ngày một đêm vạn lần sống chết. Giường sắt dành cho các cô gái thì cũng như vậy. Vì vậy chúng ta phải đề phòng, không nên tạo nhân của địa ngục nữa. Cái tâm ái này là nghiệp nhân của địa ngục Bát Hàn, địa ngục Kiên Băng.
“Huống cụ hành phi pháp, diệt lí loạn thường, trần sa kiếp số, bất túc tận kì cô, thiên vạn ức ngôn, bất túc số kì ác”, hà huống còn phải “cụ túc phi pháp chi hạnh”.
Chính là tạo tội lỗi tà dâm cực kì hung ác. Thậm chí đạo lí lương tâm con người đều mất đi, đến cả luân thường cũng đảo lộn, người thân mà cũng chẳng kiêng cữ. Tội lỗi này thật sự là “trần sa kiếp số” đều chẳng thể “tận kì cô”. “Cô” nghĩa là tội lỗi ở trong địa ngục như trần sa, nhiều kiếp như vậy. Một kiếp là một tỷ hai trăm bảy chục triệu năm. Thời gian dài như vậy ở trong địa ngục chẳng thể nào tiêu hết tội của họ. “Thiên vạn ức ngôn” là tội ác của họ tính đếm chẳng xuể. Vì vậy, Đại Sư nhắc nhở chúng ta cần phải phát tâm sợ hãi, sám hối. Kinh sợ quả báo, chẳng dám tạo ác, phải phát Đại Thệ Nguyện. Đây là phát tâm đại dũng mãnh.
Trong “Liễu Phàm Tứ Huấn” nói với chúng ta: “Cải quá chi pháp tiên phát tam tâm”. Thứ nhất là sĩ tâm, thứ hai là úy tâm, thứ ba là dũng tâm. Dũng tâm chính là phát đại thệ nguyện.
“Ninh hỏa chích đao oản, chung bất dữ nhất thiết nam nữ dục tâm tương xúc, ninh toái thân phấn cốt, chung bất dữ nhất thiết nam nữ ô uế giao cấu”. Nghĩa là nguyện rằng dù có bị quăng lên núi đao, bị đẩy xuống biển lửa, ta cũng không phạm giới này, cùng với nam nữ không có dục tâm kề cận nhau, mà dùng tâm thanh tịnh để giao tiếp. Tất cả nam nữ, không chỉ là người, mà với tất cả chúng sanh, động vật. Có những người chừng như điên đảo rồi, với động vật mà cũng khởi niệm dục. Quan hệ đồng tính luyến ái giữa người nam với người nam, người nữ với người nữ, những chuyện này cũng là tà dâm, phải bỏ đi những ý niệm ô uế này. Cách buông bỏ tốt nhất là như thế nào? Tốt nhất là niệm Phật. Ý niệm vừa khởi thì lập tức “A Di Đà Phật”, “A Di Đà Phật”, “A Di Đà Phật”, “A Di Đà Phật”. Ý niệm khởi lên, niệm mười câu Phật hiệu đè xuống. Không đè xuống được thì niệm tiếp mười câu nữa, thêm mười câu nữa, niệm mười phút, nửa giờ đồng hồ…. Trong Tam Thời Hệ Niệm có nói: “Phật hiệu đưa vào tâm loạn, tâm loạn không thể không thành Phật”. Chuyển tâm của các vị thành “A Di Đà Phật” thì những ý niệm tội ác này tự nhiên tan thành mây khói. Đây là cách tốt nhất.
“Ninh toái thân phấn cốt, chung bất dữ nhất thiết nam nữ ô uế giao cấu, chung bất phạm giới”.
Vì sao vậy? Biết rằng tội dâm, tội phá thai, sát sanh là đại tội, biết đời sau sanh vào địa ngục khổ, lẽ nào lại đi tạo tội?
Xem chi tiết toàn bộ lời dạy của Pháp Sư Tịnh Không tại đay
– Tham khảo thêm lời dạy của Đức Phật (Tại đây)